Thuốc lắc và tác hại
Thuốc lắc hay ecstasy, tên khoa học là MethyleneDioxyMethamphetAmine (tắt: MDMA), là một dạng ma tuý được chế tạo tổng hợp lần đầu tiên từ năm 1910, và 2 năm sau thuộc quyền sở hữu của công ty dược Merck (Đức) dưới dạng chất ức chế cảm giác thèm ăn.
Những tên hiệu khác của MDMA là viên lắc, thuốc điên, viên chúa, viên hoàng hậu, max, xì cọp, ecstasy, mecsydes v.v.
Lịch sử
Năm 1914 hãng thuốc Merck xin cầu chứng thuốc MDMA. Lúc đó, MDMA chỉ được dùng để bôi vào vết thương giúp cầm máu. Nửa thế kỷ sau đó mới có người thử uống thuốc lắc MDMA, lúc đầu để gầy cảm giác chán ăn.
Trong thập niên 1950quân đội Hoa Kỳ thí nghiệm liều độ gây tử của loạt thuốc tương tự như MDMA (ký hiệu EA-1475). Cho đến năm 1969 mới có tiết lộ về những thí nghiệm này. Cùng năm, bác sĩ Alexander Shulgin đề nghị dùng thuốc MDMA cho một vài căn bệnh tâm thần. Nhờ khả năng gây sảng khoái, thuốc MDMA dần dần trở nên thông dụng ở Hoa Kỳ cho đến thập niên 1985 thì bị cấm. Từ đó, dân chơi thuốc có thể mua lậu tại các câu lạc bộ tại Dallas, các hộp đêm đồng tính luyến ái và cho tới nay, thuốc MDMA rất phổ biến tại các sàn nhảy loại nhạc rave. Trong thập niên 1990, phong trào chơi thuốc lắc MDMA xâm nhập vào các trường đại học và trung học. Thuốc lắc là một trong các loại thuốc cấm ma túy phổ biến nhất, cùng hạng với cocaine, heroin và cần sa.
Sự tiêu khiển
Sau khi sử dụng loại thuốc này, người sử dụng sẽ cảm giác thoải mái, huyết áp, thân nhiệt và mạch tăng nhanh, vã mồ hôi, run, giãn đồng từ, đỏ mặt... Khi đó, nhận thức giác quan của người dùng thuốc sẽ tăng, ví như màu sắc sẽ trở nên sinh động. Các kích thích của môi trường bên ngoài cũng gây cho người sử dụng sự xúc động mạnh hơn (điều này giải thích tại sao các điểm có tổ chức sử dụng thuốc "lắc" thường được bố trí nhiều đèn có ánh sáng mạnh và hệ thống loa đài công suất lớn). Dần dần, tư duy của người dùng thuốc có xu hướng quay về nội tâm, giảm khả năng phân biệt giữa bản thân và môi trường. Thuốc gây ảo giác về thính giác, thị giác và thế là họ cứ... lắc và lắc mà không ý thức được mình đang làm gì.
Thuốc lắc tạo ra cho người dùng những cảm giác đặc biệt. Khi thuốc có tác dụng cảm nhận đầu tiên là thấy các đầu ngón tay tê buồn. Các cảm giác và xúc giác trở nên " Ảo cảm " Hưng phấn cao độ, các động tác uyển chuyển nhẹ nhàng, chân tay mềm dẻo. Đặc biệt cảm thấy thích thú với loại nhạc mix, nhạc rap. Khi tác dụng của thuốc đã đạt đến cao trào thì người toát mồ hôi, sợ ánh sáng,tinh thần cởi mở, sảng khoái, thích yêu đương, dễ cảm thông với người chung quanh, nâng cao cảm giác trong cơ thể, và tự tin... Vì những tác dụng này mà thuốc lắc rất phổ biến tại các vũ trường. Dân xài thuốc có cảm tưởng mình gần giống như ... siêu nhân,đang được bay lên cao có thể nhảy nhót nhiều và lâu hơn không thấy mệt mỏi, ăn nói hoạt bát hơn, thích thú hơn và nhạc nghe có vẻ hay hơn. Những người hay mắc cở, thiếu tự tin khi xài thuốc sẽ có cảm tưởng mình được đổi thành người tự tin, hoạt bát hơn.
Tác hại của nó giống như các thuốc gây loạn thần, nhưng sự hư hỏng chức năng não nặng hơn và kéo dài hơn (trên 6 tháng). Sau đó, xuất hiện các triệu trứng cai, biểu hiện bằng ngủ lịm, kiệt sức, giảm cân (vì nhảy múa nhiều) và trầm cảm. Đa số các trường hợp, sau khi dùng thuốc "lắc" đã xuất hiện các trạng thái loạn thần cấp tính hoặc mãn tính (kéo dài ít nhất 48 giờ), xuất hiện những ý tưởng liên hệ (chẳng hạn thấy ai đó đang thực hiện một hành động nào đó, những người sử dụng thuốc "lắc" sẽ nghĩ rằng chắc là họ làm hại mình, nên tấn cống lại, trong khi thực chất người đó chẳng làm hại gì).
Một đặc điểm của thuốc lắc là khi đã dùng thử một lần, cũng như các loại ma tuý khác, nó sẽ gây nghiện. Khi không có thuốc, người đã từng dùng thuốc này sẽ cảm thấy cô đơn, chán nản, ít ăn ... vì đã bị lệ thuộc (về mặt cảm giác) vào thuốc. Với loại ma tuý cực kỳ có hại này, tôi mong các bạn trẻ hãy tránh xa, càng xa càng tốt (Xem thêm 1, Xem thêm 2) |